Chồng từng phản bội lại không trân trọng vợ
Tôi 31 tuổi, quê ở Tây Nguyên; chồng 36 tuổi, quê miền Trung; vợ chồng tôi cưới nhau được năm năm và có bé gái ba tuổi.
Chúng tôi sinh sống và làm việc ở Bình Dương. Tôi làm nhân viên văn phòng, thu nhập tháng hơn 20 triệu đồng. Chồng tôi làm bên sản xuất, hàng tháng anh đưa tôi hơn 20 đến 30 triệu đồng. Do chồng hay tăng ca nên việc con cái, nhà cửa tôi lo hết. Tiền bạc trong nhà tôi là người cầm, lo chi tiêu. Tôi ghi chép đầy đủ, rõ ràng và chủ động, một tháng vài lần gửi cho anh coi tình hình tài chính của gia đình.
Về chuyện tài chính trong nhà, tôi không thiếu thốn, dù còn nợ nhưng chi tiêu khá thoải mái, chồng cũng không nói gì về việc tôi chi tiêu ra sao. Về tình cảm vợ chồng, từ sau khi cưới, mỗi lần cãi nhau là chồng đều xưng hô mày tao, đòi ly hôn dù mâu thuẫn rất nhỏ. Dù tranh cãi nhiều về việc này nhưng chồng tôi không thay đổi, đến tận bây giờ mỗi lần mâu thuẫn anh đều xưng hô mày tao, rồi lôi bố mẹ và anh chị tôi ra nói này nói kia, trong khi bên ngoại hỗ trợ chúng tôi rất nhiều trong cuộc sống.
Hồi mới cưới, chồng tôi chưa ổn định công việc, hay nhảy việc, suy nghĩ có phần khác biệt so với mọi người, kiểu làm đâu anh cũng chê người này người kia không giỏi sao lương cao hơn mình, chê sếp, chê công ty thế này thế kia… Tôi khuyên nhủ rồi cãi nhau với anh về việc này, sau này chồng có vẻ hiểu chuyện hơn và ổn định công việc. Sinh con gái xong, tôi phát hiện chồng ngoại tình với công nhân trong xưởng, nơi anh làm việc, vấn đề này có từ khi tôi mới mang bầu. Thời gian tôi bầu, anh bị té xe, gãy xương vai, thường xuyên ở lại ký túc xá của công ty. Tôi bầu nhưng chủ yếu ở một mình, động thai phải nhập viện cũng tự bắt taxi đi, chồng không chăm sóc được nên nhờ người thân chăm sóc, xuất viện cũng tự bắt taxi về.
Cùng lúc phát hiện chồng ngoại tình tôi lại biết anh chơi tài xỉu trên điện thoại, nợ gần 100 triệu đồng. Vì còn thương chồng, con gái lại quá nhỏ, tôi tha thứ cho anh. Sau đó, tôi không đay nghiến hay nhắc lại chuyện cũ nhưng cảm thấy từ đó tình cảm vợ chồng không được như trước. Tôi vẫn còn rất ám ảnh về chuyện chồng từng phản bội khi mang bầu, sinh con. Thời gian đầu, anh cũng chủ động để tôi tin tưởng hơn nhưng dần dần chồng không còn chủ động tạo niềm tin cho vợ. Sau giờ làm, anh có đi nhậu cũng không chủ động thông báo cho tôi. Bình thường anh đi nhậu tôi không bao giờ nói gì, không hối về, rất thoải mái, chỉ cần anh báo tôi là được.
Trong tuần, vợ chồng đi làm, tôi không nói làm gì, nhưng cuối tuần tôi muốn lâu lâu cả nhà cùng đi đâu đó cho con gái được đi chơi và học nhiều thứ. Anh lại chỉ muốn cuối tuần nằm nhà chơi đá banh hoặc ngủ. Có khi anh rủ mấy người ở công ty về nhậu, hoặc là đi câu cá theo sở thích cá nhân. Anh không muốn đưa mẹ con tôi đi đâu chơi hết, rủ đi thì than nắng nôi, mưa gió gì đó. Trước giờ toàn tôi tự chở con gái đi chơi.
Con gái ba tuổi nhưng chồng tôi chưa bao giờ chủ động đưa con đi siêu thị hay công viên, khu vui chơi. Rảnh là anh chỉ muốn coi đá banh hay cầm điện thoại, không chủ động chơi với con, đưa con đi dạo lòng vòng. Tôi rủ đi thì anh không muốn đưa đi và lại cãi nhau, mà khi cãi nhau anh xưng mày tao rồi lại lôi bố mẹ, anh chị nhà tôi ra nói đủ thứ. Nếu cuối tuần anh hẹn nhậu hay đi câu đó với mấy người ở công ty thì anh rất chủ động, hẹn giờ dậy từ sớm, đi chợ mua đồ về nhậu, chủ động dọn nhà cửa đón họ. Xét về tính cách, có rất nhiều điểm tôi không thích ở chồng, sống không tình cảm và xa cách với chính gia đình chồng.
Gia đình tôi, bố mẹ, con cái sống rất tình cảm và thường xuyên liên lạc; chồng tôi ngược lại, thậm chí còn khó chịu khi thấy tôi hay liên lạc với gia đình mình. Anh chị chồng tôi ở cùng tỉnh, lâu lâu tôi muốn anh chở lên anh chị chơi cũng phải năn nỉ, nói mãi thì một năm được một lần lên, còn anh chị một năm xuống nhà tôi chơi vài lần. Chồng nói thẳng là anh không thích về nhà tôi mỗi khi có thời gian, chê về nhà tôi chán, không có gì chơi, trong khi về nhà tôi anh ấy không chủ động hòa nhập với mọi người, hay nằm trong phòng ôm điện thoại. Chồng tôi rất hay chê người khác, không bao giờ công nhận ai giỏi, ai cũng chê này chê kia, thích chơi với những người dưới cơ mình hoặc không bằng mình về mọi mặt, để anh có thể thể hiện mà không ai nói gì.
Với những người hơn anh, anh không thích tiếp xúc, có tiếp xúc cũng im im, không muốn nói chuyện. Chồng tôi không hề giao lưu hay tiếp xúc với hàng xóm láng giềng nhưng rất thích thể hiện. Về quê gặp ai không bằng mình là anh sẽ khoe công việc, lương, đất cát mua ra sao…, còn với ai hơn thì anh sẽ không nói. Lần gần nhất vợ chồng cãi nhau cũng vì chuyện đã hẹn cuối tuần đưa con đi tiêm nhưng anh lại nói rủ anh em công ty về nhà nhậu, không muốn đưa vợ con đi. Cãi nhau rồi chồng tôi lại xưng mày tao, lôi gia đình nhà tôi ra nói, nặng lời còn đòi ly thân, vợ chồng nói qua nói lại hơn một tháng trời.
Thấy tình cảm vợ chồng không còn, chồng tôi cũng không quấn hay thích con gái, tôi quyết định ly hôn. Tôi đã nộp đơn xin đơn phương ly hôn, đang chờ tòa gọi. Chồng biết tôi nộp đơn cũng không níu kéo hay gì, chỉ nói tùy tôi quyết định. Tôi nghĩ quyết định của mình là đúng đắn, thà một lần dứt khoát còn hơn cả đời phải sống với người vô tâm, không để ý gì vợ con, không muốn dành thời gian cho vợ con, không tôn trọng gia đình nhà vợ. Mong được các bạn chia sẻ cùng tôi.
Thi Hoa
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc